29/11/09

Phùù..thi xong rùi, giờ mới có free time, tranh thủ ghi lại một chúc suy nghĩ về mấy ngày đi Đà Lạt

…uhm..mấy ngừi trên xe, tất cả đều dzui dzẻ, hòa đồng, mặc dù lên xe chẳng ai wen aj nhưng lúc phá sao mà hợp rơ đến thế,hjhj.

Ngừi địa phương: khá bình dị, đi dạo lúc nửa đêm gặp rất nhìu những chiếc áo len, áo gió dầy cui, phập phồng, di động, họ bán cháo lòng dạo, ở đây lạnh run người mà được húp một chén cháo nóng thì còn zì bằng, giá cả cũm hok mắc lắm, khoảng 10 -15 k /tô thui, vừa măm măm vừa tranh thủ hỏi vài địa điểm đi chơi, vài chỗ mua đồ tốt, rẻ ^ .^, cả nghệ thuật trả giá nữa chứ, lời chán,hjhj, mấy bà bán hàng cũm rất thoải mái , mình mượn cái tù và thổi, pà i’ hỏi mình có mua hok, “kon mượn thổi cho bik thuj ạ” thế là pà ta cười, hiền i như mẹ mình í,hjhj, lại kon’ lấy cho mình mượn lun cái nón cao bồi để chụp hình nữa chứ,^^. Túm lại họ ấm áp chứ hok lạnh tê tngười như cái khí hậu ở đây

Kiến trúc: chủ yếu là những tòa nhà kiểu Pháp, nhà nào cũm hao hao giống nhau, hơi đơn điệu, thik nhất mấy quán café, trà sữa thiết kế hơi là lạ, tầng tầng bậc bậc, ngồi ún café cảm giác như đang ở nhà í, duyệt ^^

Vài điểm du lịch: Hồ Xuân Hương, vườn Mộng Mơ, thác Datanla …hok wa’ đẹp như mình tưởng tượng, có lẽ nhờ không khí lạnh mà nó có cái zì đó bí ẩn và hút lòng người hơn, thien vien Truc Lam & nha thờ Domaine de Marie tràn ngập hoa.. một góc thiêng liêng của con người nên hem có nhận xét zì hít, hj

Bản thân mình cũm đc rất nhìu sau chuyến đi chơi nì:

1.Nếm mùi cảm giác sống trong tủ lạnh,hix!!hok tệ, mới đến đèo Bảo Lộc khí lạnh đã xông vào ngừi, làm như cảnh cáo ngừi ta í, khiếp,hj.càng lên cao người càng lùn đi (lạnh wa’ chùn người lại cho ấm,hj)hèn zì mí kon chim cánh cụt lùn chủm có khuc ^^

2.Thưởng thức cảm giác bay bổng của chốn bồng lai tiên cảnh,hjhj.những đám mây lơ lửng ngay trên đầu, thỉnh thoảng xà xún phủ lấy cả một vùng rộng lớn, mờ mờ ảo ảo, nhìn ngừi đẹp cũm như ngừi dễ xương, tất cả đều là tiên nữ hết,hjhj. với độ cao 1500m (so với mực nước biển) ngó lên là trời, ngó xung woanh núi đồi hung vĩ, nhìn xún vực thẳm hun hút, đủ thứ cảm zác, hj

3.tận mắt chime ngưỡng những tác phẩm nghệ thuật có một không hai, nhìn mấy bức tranh thêu nổi cả da gà, cực kỳ sống động, đúng là nghệ thuật không mua được bằng tiền, chỉ mua đc bằng rất nhìu tiền thuj, hj. Bức thường thường cũm vài chục tr, có bức lên đến vài trăm, giá càng cao tỉ lệ thuận với chiều cao của nghệ thuật, có xiền thì lên bê về một bức ngắm cho đã,hj

4.Giao lưu với cty Nidec, sắp ra trường rùi, có dịp như thế này thì kon' zì =,hj. Nói chung họ làm việc rất nghiêm túc (làm thử một tháng hồi hè rùi) và vui chơi cũm hết mình, mấy ông GĐ ngừi Nhật, TQ ăn mặc zản zị, hát hò, nhảy nhót khí thế, cảm giác thân mật chứ không hình sự, trịch thượng như mấy tay GĐ VN mình, (chắc do nghệ thuật biểu lộ cảm xúc,hj), chính sách đãi ngộ và giữ chân nv của họ cũm rất hiệu wa?, mấy cái dzụ nì mình được học hết trong môn qtri nguồn nhân lực rùi nhưng công nhận họ làm rất tốt. học hỏi,hj

5.Có thêm nhìu bạn mới (cả bạn chơi lẫn bạn nhậu,hjhj)

6.Được một gói wa’ & một thùng 333, đi chơi về lai tha? ga,hj

7.& cuối cùng, thấy mình dạn dĩ và tự tin hơn rất nhìu.
Cuộc đời vẫn chẹp sao, tình iu vẫn chẹp sao, la' la' la'..hahaha
thuj,tạm ngưng, khi nào đi chơi típ vít típ ,hj

18/11/09

chùm thơ of Cat

Chút ký ức thời phổ thong còn sót lại trong đống sách vở cũ, lôi ra đọc lại..cảm xúc tràn trề, 5minute sống lại thời trẻ kon non dại,hjhj

Mưa – áo dài


Thình lình bất chợt cơn mưa
Giờ đang tháng nắng, cơn mưa đầu mùa?
Áo dài ướt đẫm hạt mưa
Bầu trời đang nắng bỗng đưa mưa về


Ô kìa! Trời đổ cơn mưa
Mưa chi kỳ thế? Mới trưa thôi mà
Mưa làm ướt hết đôi tà
Cho ta thấy ngại..đương đi còn dài…





  

Trường lớp – bạn bè




Đi thi

Đếm nhịp đồng hồ kêu tích tắc
Ngúc ngoắc cái đầu ngó lung tung
Nháy mắt, nhịp tay...ngỡ tưởng khùng
Không khùng, chỉ tại..ôn không trúng ->> toi!!



==> hahaha, nhìn cái mặt kon Đầu Bò cười vãi, kòn lâu bà mới bỏ xún nhé,hahaha...







Chú ong

Chú ong vò vẽ trên đầu
Bay wa bay lại hồi lâu không dừng
Ôi chao sao sợ wa’ chừng
Chú chích một cái thì sưng vù vù
Tay vội cầm lấy “binh thư”
Khua liền mấy cái cứ như kon khùng
Ong bay, ong chạy lung tung
Chỉ thoắt một cái lên vùng bàn trên
Cái khu ấy bỗng kêu rên
Đứa nào mún thoát thì lên đến trời
Không thì một trận tả tơi
Cái mặt sưng húp “trái tim không lời”







Đón tết

Cắn lốp đốp, hạt dưa đầy trong lớp
Tiết một, hai rôm rả..cắn rồi nhai
Thầy đứng đó giảng bài..Ôi! mặc kệ
Ăn cứ ăn, ai biết mà trách, chê…

Năm gần hết, mọi người mong đón tết
Biết trách sao, đám trò nhỏ hư thân
Chúng nó vui bảo tết sắp đến gần
Cắn hạt dưa rần rần..cho có tết,hj









Vào hạ

Chín tháng đến trường nhanh wa’ nhỉ
Đôi dòng lưu bút vội vàng ghi
Chưa chi trời đã đi vào hạ
Để chú ve sầu vang tiếng ca
Để còn lại đó nỗi buồn lạ…

Nhớ thầy, nhớ lắm mái trường yêu
Nhớ ghê cơn mưa buổi ban chiều
Làm ướt áo dài bay trong gió
Rồi nhớ cả cái nhìn ngày đó
Người dành cho ta..với tất cả nỗi lòng…








Qua tuổi học trò

Cây phượng vĩ hôm nào
Hoa nở rộ cành cao
Gió theo về lao xao
Rực bầu trời nắng đỏ
Làm xao xuyến học trò…

Nay cũm vào lúc đó
Nhưng phượng vĩ đâu rồi?
Hỏi gió – gió nhẹ trôi
Hỏi mây – mây hờ hững
Tuổi học trò..đi xa…



“Gió – Mây”

Gió trách Mây..giận không duyên cớ
Mây hiểu lầm – Gió cũm vậy lun
Mây–Gió buồn nhưng sao không nói
Cũng chỉ vì không hiểu nhau thôi
Xưa Mây-Gió gặp nhau cười vui
Cùng tâm sự nhỏ to chuyện đời
Nay sao thế? Mây ngang wa Gió
Gió trốn mình!! Kết thúc rồi sao??
ừ, thì hết!! nhưng này Gió hỡi
Có nghỉ chơi cũm đừng vậy nha
Trốn vào nhà, trốn luôn được hả
Thế chẳng xem Mây này là ma?
Sao chăng nữa thì Mây xin lỗi
Nếu giận nhau chỉ chuyện vậy thôi
Gió có thể nhưng..Mây không thể
Kết thúc sao? Chuyện nhỏ tí teo..



Kon trai khóc!

Bỗng chợt thấy tình bạn sao cao cả
Mọi ngày wa đâu có zì lạ ta?
Một câu nói: ok - một câu nói
“ Ừ! Bạn bè..thôi kết thúc từ đây”
Rơi nước mắt??! ..Ồ!nam nhi chí lớn
Lại tự dưng rơi nước mắt vì ai?
Con trai khóc..chà! nghe sao lạ wa’
Với mẹ cha còn chưa khóc nữa là
Vậy mà sao mới một câu nói ra
Hai hàng lệ ngắn dài thi nhau rớt
………..
Ôi bỗng thấy tình bạn sao mà lạ
Tri kỷ ư? Tri kỷ là thế ư??
Kon trai khóc – thường ngày sao cứng rắn
Khóc, khóc đi..cho hết chí nam nhi
Hết chí nam nhi … vì người bạn tri kỷ





Cãi nhau

Thơ anh đâu phải là thơ
Lời thì nhạt nhẽo, ý thơ lại nghèo
Thơ anh chỉ đáng với bèo
Vậy mà cũm cố đòi trèo cho cao
Thơ anh đâu đáng một hào
Vứt đi cũm chẳng kẻ nào lụm lên
Còn vênh váo nữa cái tên
Tú ư? Xấu xí hơn tên tui nhìu
Khôn hồn thì hãy bik điều
Thơ dở tui dạy vài chiêu cho nè
Lỡ may mà có khóc nhè
Cũng đừng phiền má nấu chè cho ăn
Yêu ai yêu đấng trứ danh
Không ai yêu kẻ miểng văng cả ngày
Bây giờ chừa thói nổ ngay
Để thiên hạ có một ngày được yên
Anh như..cái thằng bị điên
Đừng nên sĩ diện, bỏ liền đi anh
Đến đây giữ chút sĩ danh
Nghĩ lại đi nhé, stop here được rồi,
Hahahaa




  

Gia đình thân yêu

Mẹ

Đôi lúc con giật mình tỉnh giấc
Chợt lặng nghe..tiếng nấc..thở dài..
Hình như..khóe mắt mẹ ..tóc mai..
Lọn tóc mai chưa vén..còn ướt đẫm
Mẹ ơi! Dù gió bão mưa dầm mặc kệ
Đừng buồn, lo như thế mẹ ơi
Khi mẹ khóc con muốn nói bao lời
Nói thương mẹ, thương mẹ lắm, mẹ ơi!!



Gia đình

Bếp lửa hồng bên ngày 30 tết
Cả nhà ngồi nghe nồi bánh đang sôi
Hơi lan tỏa trong lòng người nồng ấm
Ấm gia đình, năm mới, tết thêm vui.

Anh chị xa nhà về đủ cả
Cháu chắt mừng ông, quấn quýt bà
Chúc nhau năm mới, vạn lời ca
Hát chung âm vang ấm mái nhà.

  



tình yêu..ngốc xít



nx1:

Đôi lúc nhớ ai đến lạ lung
Nhớ người, nhớ wa’ đến mông lung
Thương nhau nói thay bằng ánh mắt
Nói bằng nụ cười gắn duyên ta.




nx2:
Tình yêu! Tình yêu! Ôi tình yêu
Là muôn tia nắng buổi ban chiều
Sưởi ấm hồn ta khi giá lạnh
Thiêu cháy nỗi buồn lúc cô liêu



nx3:
Yêu là nhớ, là mong chờ, ngóng đợi
Là mến thương, lưu luyến bao lời
Là cho đi bao vui khổ đầy vơi
Là chúc ai..mãi muôn đời happy..



nx4:
Mấy ai định nghĩa được chữ tình
Tình là hạt nắng thoáng xinh xinh
Là tiếng con tim của chính mình
Đắm hồn trong mắt biếc lung linh




nx5:
Mình đã yêu rồi có phải không??
Khi gặp người giả ngó mông lung
Lúc bâng khuâng lại thấy mình khùng
Sao lảng tránh để rồi nhớ nhung


            :( Hoa giấy )

30/9/09

...

ngồi chọc mấy kon cá dzui thiệt!! rảnh ma,hj..chán viết blog rùi blog ui, mấy bữa nữa kue về..cũm thế thui.. thấy nhạt nhạt sao i'..

27/9/09

...

Mới gặp aH, lại hỏi aD, hok hỉu mấy anh bên đó nghĩ zì, ta iu aD ah? có lẽ nhầm lẫn thì đúng hơn.. một sự đồng cảm, một chúc wan tâm, lo lắng cho hiện tại, tương lai of một người bạn suốt ngày buồn, suốt ngày đắm chìm trong bia rượu, thuốc lá..

Ta là kon gái mà, hay mơ mộng, hay thả hồn đj rông, ta hay đọc tiểu thuyết tình yêu + xem film Hàn Quốc & hoi bj nhạy cảm với nỗi buồn mot xiu, với lại aD cũm có nhìu sở thik giống ta. aD thik biển – ta yêu biển, aD thik ngồi một mình “suy nghĩ về nước Mỹ” còn ta có thể ngồi hàng giờ trong bóng tối làm bạn với những câu chiện hok tên, hok đầu hok đuôi, nghe L nói aD hay ra bãi đất trống or con đường vắng gào thét như một ngừi điên – ta wen với việc đó từ hồi còn học phổ thông..ta hỉu cảm giác của aD..

..1 chúc wan tâm + 1 chúc chia sẻ = yêu ???
Với ta chỉ là một chúc, ai đó lại nghĩ là nhìu, là wa’ nhìu!! Ta bối rối chẳng hỉu mình đã làm zì sai??? Bạn bè hok làm thế đc sao? aD hư, aD hok đáng nhận được sự wan tâm ah?? Ta hok nghĩ thế..ai dám chắc là minh hok sai? Có ai bị bỏ rơi hok? Nếu như hok phải là aD mà là một ngừi bạn khác ta nghĩ mình cũm sẽ làm như thế thui..

Hùi trước, nhớ có lần ex bị một vết xước trên bàn tay, máu ứa ra, ta cuống quýt, sót ruột, cảm giác đau còn hơn cả ex nhưng khi nghe tin aD nhậu xỉn, bị tai nạn trấn thương sọ não ta vừa lo, vừa giận, cảm giác với ex và aD là hoàn toàn khác nhau!!!
Có cái nhìn thoáng hơn cho tình bạn được hok????

25/9/09

...

…e làm ta pùn wa’…cái zì mà..e nghèo nhưng vẫn còn lòng tự trọng của mình..cái zì mà e làm phiền ta rất nhìu..thư e viết rất hay, đủ dài, chữ đẹp, rõ ràng..đọc xong ta chỉ bik khen e thế thui..e nghĩ nhìu wa’,toàn nghĩ lung tung..chơi với nhau bao lâu rùi mà e chẳng hỉu ta zì hết..e nói e hok cần wan tâm đến cảm giác của ngừi khác nữa..nghe sao mà chát thế..hình như e đang cố tình nói sock ta, vô ích thuj.. e nghĩ e nói sock lại ta hok??..e còn “non” lắm, e viết có nhiu chữ thui mà phải thức đến 2h sáng, ta bik chứ, kết quả ta đọc xong lại cười khan, chẳng có lấy một cái nhíu mày, một chúc đắn đo..nói thiệt ta đọc thư e sơ wa có một lần, hok nhớ bi giờ nó nằm trong cái sọt rác nào nữa.. hok phải ta hok tôn trọng e, ta nghĩ đọc bi nhiu là đủ nên hok cần giữ lại, đừng giận ta nghen..ta mà đọc thêm một vài lần nữa..ta sợ sẽ nặng lời, ta hok mún nói cái giọng đó với e.. e đang bức xúc..ta hiểu..khi nào thấy tâm trạng khá hơn mình nói chiện với nhau sau e hỉ, lâu rùi hok 8 chiện với e như trước..hình như ….sắp nghĩ lung tung,hj.stop!!..

22/9/09

21/9/09

...

Có lẽ…nên thay đổi một chúc..hok bik từ lúc nào..ta từ bỏ thói wen ngồi một mình trong bóng tối..ngĩ lung tung..những điều đã wa..những chiện sắp tới..ta thả minh trôi theo cuộc sống xô bồ, náo nhiệt..ta đã thay đổi..thay đổi rất nhiều..ồn ào, ngang ngược, bướng bỉnh..ta đủ tỉnh táo để nhận ra all but mãi cố chấp hok thừa nhận..hình như..ta đang thiếu một thứ..khoảng lặng..

29/8/09

ngược đãi

One! two! three! 0 h’00. Chào ngày mới!! chúc ta một ngày bình thường!!^^.Đêm nay lại over 9, chơi chán rùi, năm cuối làm siêng một chúc cũm hok thừa, có điều..có ai bik cảm giác tự ngược đãi bản thân là zì hok?? Hix! Ngày nào cũm nhồi nhét một đống lý thuyết quái vật, đau cả đầu..

5p'..rảnh!

…Chăng bik sao nữa..thấy trống rỗng wa’ đj..nhớ nhớ ku e..hj..hồi đó mỗi khi stress 8 chiện với ku e thật thoải mái..đã lâu lắm rùi..ta chỉ mún tìm một ngừi..chằng là zì hết..rốt cuộc ku e cũm lại..hok pải hok là zì hết, CHÁN WA’!!..
…Ta lớn rùi, thật sự lớn rùi, có lẽ vì thế mà mọi chiện trong mắt ta rắc rối, phức tạp & trần trụi hơn. Thầy ta bảo: “đj với chó sói thì phải bik rống lên.” Hix! Chân lý!! Ai kiu ta sinh ra đã là ngừi phi thường, nói ít hỉu nhìu,hj..đôi lúc ta thật ngoan ngoãn, hiền lành, đôi lúc lại thấy mình sao bướng bỉnh, gai góc wa’..thỉnh thoảng lại tự xin lỗi mình một cách vô thức..ku e hay nói ta điên, điên siêu cấp, hahaha..cái giọng cừi này ta học đươc từ ku e đấy, tất nhiên “ hòa nhập chứ hok hòa tan”,hj. Trước đây lúc nào ta cũm “hj” kòn ku e thì “hahaha”. Có ai bik nó khác nhau như thế nào hok?

17/8/09

Cái lý của con gái... hư

Dạo gần đây, giới phụ nữ thành phần trung lưu, tuổi trên dưới bốn mươi truyền cho nhau một điều "đắc ý" có trong một bài báo ở đâu đó. Một chị nói: "Báo viết chí lý thật. Giúp ta hiểu thêm bản thân. Sao mà cái nhân vật trong bài báo giống y chang đời tôi vậy!". Rồi chị kể ra: "Này nhé, tuổi hai mươi hai bước vào đời, chưa biết gì! Loay hoay mất hơn chục năm nào là nuôi con, tã lót, bình sữa, chạy đưa con đi bệnh viện, nhà trẻ, chạy trường tốt, lo dạy con... ngoảnh lại khi con lớn một chút, thì mình đã bốn mươi. Bây giờ mới biết thế nào là tình yêu, là khao khát và nhìn nhận con người. Và... yêu! Và sai lầm mà không sao rút ra khỏi bi kịch cá nhân!".

Tuổi trung niên là lúc mọi sự đã ổn định. Đi làm thì cũng đã tạo dựng được cái gọi là sự nghiệp. Không to tát thành công này nọ thì cũng đã quen việc, có một chỗ ngồi ở cơ quan chẳng phải luỵ ai hay là sợ sệt lấy lòng người này người kia như hồi còn tay trắng mới vào nghề. Thậm chí có cô còn đâm ra kén cá chọn canh , chán nơi làm việc. Hiện tượng nhảy việc có gì lạ đâu. Thời nay là thời của đi tìm cơ hội, thử sức mình.



Cái kiểu làm nghề có thâm niên, nghề gia truyền đã xưa lắm. Con người bây giờ có thể tự do đi tìm xứ sở lý tưởng cho mình. Không thấy đó ư, một kỷ lục gia trẻ nhất vừa hoàn thành chuyến vượt biển một mình vòng quanh thế giới. Đố bậc cha mẹ nào dám để đứa con mười bảy tuổi của mình phiêu lưu trên đại dương như thế. Vậy mà mẹ anh ta trả lời báo chí là bà tin con mình đã làm được điều kỳ diệu và bà rất tự hào!
Đấy, thời đại đã mở rộng của cho những người dám làm. Thế thì bỏ một cơ quan chán ngắt, lười biếng, nội bộ đấu đá triền miên có gì là sai. Đúng ấy chứ! Nhưng nhiều cô không nhìn thấy cái hay của công việc, cái cao quý của lòng say mê, óc tìm tòi, sự phấ đấu vượt qua thử thách. Cô ta lười, và "nấp" vào các lý do chính đáng nói trên để nhảy việc. Không phải ai nhảy việc cũng có động cơ tích cực. Có khi là do cô yếu kém, không trụ được với nghề mà lại muốn lương cao. Cũng nhiều cô ảo tưởng. Nào là nghề mỹ miều hào nhoáng: Tiếp viên hàng không, hướng dẫn viên du lịch, nhân viên PR nổi bật trong các dạ tiệc, ăn mặc đẹp, giới thiệu các việc sang trọng như thiết kế trang web, poster, làm các sự kiện..., thư ký của giám đốc nước ngoài hay chí ít cũng như các công ty khuyến khích lối sống tự cho là sáng tạo (Thì cũng đã có người hiểu sai tự do và cá tính rồi đó, bày trò cởi quần áo trong hoạt động công cộng).
Nhưng cô không ngán.Lăn xả tiền bạc, cong cớn cạnh tranh, chảnh trong cư xử, cầu kỳ trong tạo dựng hình ảnh bản thân - như là công sức tạo thương hiệu của các cô. Làm việc ở một cơ quan văn hoá mà không tìm thấy vẻ đẹp nghề nghiệp, sẵn sàng nằm nhà chơi dài để tìm cho bằng được nghề nghiệp hấp dẫn, khi cô đã ở tuổi phải khẳng định vai trò mình ở gia đình, chí ít cũng còn trách nhiệm chứ không được phép như thời son rỗi. Cái lý của cô "nấp" vào sự hợp lý của nhiều hiện tượng bình thường trong xã hội.
Các cô không biết phản biện với bài báo ấy, mà "đớp" ngay phải mồi như cá đớp câu mà không biết. Có người chỉ ra cho các cô, nhìn lại "lịch" cuộc đời mình vậy đâu có phải là cái nhìn khách quan và tích cực. Này nhé :"Tuổi hai mươi chưa biết gì? Trong khi mười tám tuổi là đã đủ mọi quyền và trách nhiệm công dân, sao hai mươi lại chưa biết gì? Chính các cô lao vào yêu đương say đắm, chứ thời nay có ai bắt ép đâu? Hẹn hò, yêu đương, làm bao chuyện lãng mạn rồ dại, tự ý cô cả.
Hãy nhớ lại mà xem, phải đỏ mặt ấy chứ . Người chồng cũng do cô chọn, thậm chí gia đình phản đối cũng không được. Rồi hơn chục năm loay hoay tã lót, bệnh viện, chăm con, cô cho là thời gian...trôi xuống cống ư? Đó là sự chăm sóc con cái với tất cả tình thương và trách nhiệm, là thực hiện thiên chức làm mẹ trong khó khăn, là cực điểm của hạnh phúc vì có được những đứa con .
Đó chính là sống - vậy mà cô tiếc công, cho thời gian đó là gì? Rồi bốn mươi mới biết...yêu! Có người hài hước bình luận: "Nếu là đổ vỡ thật sự thì ly dị. Còn không thì phải biết yêu chồng mình hơn, biết rõ giá trị của lao động tâm hồn tạo dựng hạnh phúc, chứ không đi ...dòm dàn ông khác". Mà lũ đàn ông này, tất nhiên là có gia đình cả rồi. Nhiều thằng cha khốn kiếp thả mồi mà các cô đớp, các cô nhắm mắt lao vào lũ lừa đảo ti tiện đó mới là ngu tệ, là đoạn đời ngu nhất của cuốn lịch đời. Mà mấy cha đó yêu cô mười tám đôi mươi chứ thiết gì mấy mẹ nạ dòng, già chát đến nơi!
Tỉnh lại đi mấy cô. Cái lý lẽ mà các cô hớn hở khen là mới ấy, có tên gọi chính xác là: Cái lý của phụ nữ hư!

10 thứ kỳ lạ được rao bán trên Internet !

1. Rao bán vương quốc Bỉ

Vào tháng 9/2007, mục tin "Bỉ, vương quốc chia ba phần" được một cựu nhà báo rao bán với giá khởi điểm là 1 euro. Đó là các vùng Flanders, Brussels và Wallonia. Đất nước nhỏ bé này nổi tiếng về bia và bức tượng tạc cậu bé khỏa thân đi tè.
Lời rao bán ghi: "Có thể mua toàn bộ bao gồm vua và cả cung điện của ông, nhưng cảnh bảo rằng, món hàng này đang chịu khoản nợ 200 tỷ euro". Có người trả tới 10 triệu euro nhưng sau đó, quảng cáo bị kéo xuống khỏi trang



2. Bán váy cưới của vợ cũ

Tháng 4/2004, một người đàn ông đề nghị bán chiếc áo cưới từng được sử dụng một lần. Đó là váy của người vợ cũ và được chính anh ta mặc làm mẫu. Anh chàng kỳ khôi này còn nhấn mạnh thêm: "Chắc chắn chiếc váy chỉ được mặc 2 lần, một lần trong đám cưới và một lần trong khi chụp những bức ảnh này". Cuối cùng, chiếc váy được bán với giá 6.400 USD.

3. Đấu giá tên con gái

Năm 2005, cô Melissa Heuschkel ở Conneticut, Mỹ, sinh con gái thứ tư. Nhưng cô không biết đặt tên thánh cho con ra sao. Bởi vậy cô đã đăng tin đấu giá tên con gái. Người chiến thắng chính là sòng bạc Golden Palace với 15.500 USD. Họ nghĩ ra cái tên ghép với thương hiệu của mình là Golden Palace Benedetto. Tuy nhiên, bây giờ cô bé chỉ được gọi ngắn gọn là Goldie.

4. Rao bán tất cả tài sản vì thất tình

Ian Usher, 44 tuổi, sinh tại Scarborough bán đấu giá những vật sở hữu của anh trên eBay vào tháng 3/2008. Món hàng với tên gọi "Gói trọn đời người" bao gồm ngôi nhà ba phòng ngủ, chiếc xe hơi và cả công việc để anh ta có thể chạy trốn khỏi nỗi đau khi chia tay với vợ, "người bạn gái tuyệt vời nhất trên thế giới", và di cư sang Australia.

5. Chiếc khăn tay giá 6.700 USD

Ngôi sao Hollywood Scarlett Johansson bán một chiếc khăn mùi xoa từng sử dụng sau khi tiết lộ rằng, đồng nghiệp Samuel L Jackson đã đưa nó cho cô khi cô bị cảm lạnh trong lúc đóng phim Spirit (Linh hồn). Chiếc khăn được trả gần 6.700 USD và Johansson đã gửi toàn bộ số tiền vào quỹ từ thiện.


6. Chiếc túi sách giá ngất ngưởng 24.000 USD

Chiếc túi sách cuối cùng tại chuỗi cửa hàng bán lẻ bị phá sản Woolworths được mua với giá sửng sốt, hơn 24.000 USD trên eBay. Đây là vật đắt nhất từ trước đến nay được bán ở Anh.
7. Bán vai phụ

Các nhà sản xuất chương trình trình hình ăn khách ở Mỹ mang tên Ally McBeal từng sử dụng eBay để bán đấu giá một vai phụ trong show truyền hình này.

8. Ngọn đuốc thế vận hội cũng bị rao bán

Ngọn đuốc Olympic từ thế vận hội mùa đông 1984 ở Sarajero được rao bán trên eBay và có người nhận mua với giá hơn 2.000 USD.

9. Bán em gái... ế

"Thứ ngớ ngẩn nhất tôi từng bán trên eBay là em gái tôi", ca sĩ kiêm nhà soạn nhạc James Blunt, người từng viết ca khúc Beautiful nổi tiếng ở Anh, phát biểu năm 2007. Hàng nghìn người đăng ký "sở hữu" cô em này và người chiến thắng sẽ được một chiếc trực thăng. Đó là mùa hè 3 năm trước, còn mùa hè này, họ đã làm đám cưới.

10. Thứ đắt nhất được rao bán

Thứ đắt nhất được đấu giá trên eBay là một chiếc máy bay phản lực Gulfstream II, với giá 4,9 triệu USD.

2/8/09

...

Chuyện hôm qua như nước chảy về đâu
Mãi xa ta không sao giữ được
Hôm nay lại có bao chuyện ưu phiền
Làm rối cả lòng ta....
.............................

4/6/09

dối lòng!!

..chia tay!..cái zì mà cảm ơn a/e đã..gây đau khổ cho e/a chứ..lòng đau mún chít lại kòn cố gân cổ lên cái kiểu cao thượng.. dối lòng,ghét!!!!..nói thế để làm zì thía?? cho ngừi ta bik ah???

..........sao..tự dưng nổi wạu lên thế hok bik, chỉ là vài câu chiện hok đầu đuôi của ai đó thui mà..mấy lời như thế..hình như ta bị dị ứng..a dối e..e dối a..ngừi dối ngừi, tặng nhau những nỗi đau..lại kòn cảm ơn nữa chứ, mô pật!! ai cảm ơn thì cảm ơn, đừng có rủ rê ta là đc.... mà thui, tự dưng..chẳng liên wan zì hết, thui đi ngủ cho phẻ, mai học pài, sắp thi oj’, hj, pà kon ngủ ngon! Chúc ta ngủ ngon!!

pjpj cơn gió..lạnh...

..a sắp đj rồi..ta cũm chẳng nói một lời..vô tâm??..a wa đó học tốt, giữ gìn sức khỏe, đất khách quê ngừi a pải tự chăm sóc mình rồi, sống tốt a nhé!..thừa?!..hahaha..HAHAHAHAHAHAHAAAAAAAA..đôi lúc ta mún cười khan thế đó..chẳng phải ta đã từng nói những ai ta cho phép thì mới bắt nạt đc ta sao?hj..một kon nhok kiêu kỳ, bướng bỉnh, lỳ lợm..chẳng phải ta muốn thử thách bản thân ta sao??..vậy nhé..đừng lăn tăn gì nữa hết..vậy đi..đôi lúc ta thấy thật bùn cừi, ta cứ xin lỗi a dù thấy mình chẳng có lỗi zì..ta xl zùm a??..chẳng bik nữa..”có khi nào e giận a chưa e?”..”sao tự dưng lại hỏi e thế”..”thì e trả lời a đj..”..”uhm,cũm có..”..”làm e buồn rồi, xin lỗi e..”..lại còn bik xl nữa kia..thực ra.. hok pải giận a ah..là tổn thương..đôi lúc lại nhói nhói trong lòng..cái giá phải trả cho sự ngang bướng của ta sao??..hình như ta wa’ sòng phẳng với chính bản thân mình..
..A đj bình an nhé..pjpj cơn gió..lạnh….

31/5/09

tạm nghỉ ôn thi

pjpj đồng bọn 1 tháng nha, thi cử xong đã, kekeke

25/5/09

cảm nhận về dân chơi Việt

thấy thú vị post lên chơi, ai thik thỳ đọc, hem thik thỳ thoy,ok


Đất nước sau 61 năm , hình ảnh thật khác những gì 61 năm trước ...Những ngày ở VN em cảm nhận được nhiều điều , đặc biệt là về lối sống của lớp trẻ VN ..Thực sự mà nói VN còn rất nghèo, một bộ phận giới trẻ được sinh ra và lớn lên ở những gia đình khá giá , khá giá đến mức khó tin ở một đất nước mà thu nhập bình quân đầu người tính theo tháng là gần 30 USD trên tháng, không bằng 1/20 lương thất nghiệp tại Mỹ và một số nước Châu âu khác .

Nhưng họ tiêu xài tiền một cách khủng khiếp so với dân VN , họ sống vô nghĩa bằng những đồng tiền coi như rác trong khi hàng triệu người VN sống ở mức nghèo đói.



Họ đi những chiếc xe giá vài tỉ đồng, cá độ bóng đá , chơi bời một đêm vài nghìn đô .Thực lòng mà nói nhìn họ em chả có cảm giác ngưỡng mộ gì , so với họ xét về mọi thứ em chẳng sợ kém điều gì .Những trò khoe mẽ tán tỉnh của một số dân chơi VN làm em thấy nực cười ...

Họ đua đòi, ưa chuộng những thứ mà những người sành điệu và có điều kiện thực sự chả coi ra gì ..


Mỗi năm em phải bỏ cả chục nghìn USD để mong về VN sống 1 vài tuần thì đối với họ ở VN cụ thể hơn là ở HN hay TPCHM chẳng có gì vui , chẳng có gì đáng xem , Hồ Gươm , Lăng Bác , Văn Miếu nơi mà bao du khách nước ngoài mong đến một lần thì đối với họ chả có nghĩa lý gì ,nhiều người ở ngay tại HN cũng chưa từng đến thăm nơi đó bao giờ. Họ chuộng sàn nhẩy , thuốc lắc , rượu chè , cá độ , những thứ mà tại Mỹ va cac nuoc phat trien khac đa phần là tầng lớp trung lưu , thậm chỉ chỉ có dân thất nghiệp mới thích( ở Mỹ sành điệu nhất là thưởng thức văn hoá , như đi du lịch tham quan ,thưởng thức ẩm thức, sưu tầm đồ vật mang tính chất lịch sử văn hoá " .

..Những cô gái trẻ yêu mù qúang , thậm chí trao thân cho những anh chàng văn hoá thấp , hư hỏng chỉ vì chiếc xe dylan, sh, thứ mà ở mỹ chỉ dùng để giao bánh ngọt , hay ở một số quốc gia khác dùng phương tiện trở khách hạng thấp ..



Họ quan tâm đến những chiếc điện thoại di động thế hệ mới với nhiều tính năng trong khi dịch vụ di động của VN không hề cung cấp những hỗ trợ cho tính năng đó , và ngừời dùng thì không biết sử dụng , ngoại ngữ 1 chữ bẻ đôi cũng không đọc nổi thật nực cười .

Dùng đồ đắt tiền để khẳng định "đẳng cấp"


Họ luôn kêu ca rằng Việt Nam nghèo , ngưỡng mộ sự giầu sang giả tạo mà không biết bao ngưòơi nước ngoài khi đến VN vô cùng thán phục trước sự quật cường và lịch sử anh hùng của dân tộc VN , Tại viện bảo tàng Lịch Sử họ tranh nhau chụp ảnh bên những cây cột gỗ mục mà Ngô Quyền cắm ở sông Bạch Đằng bởi họ hiểu giá trị lịch sử và văn hoá của nó , còn người dân chơi VN nhìn nó thì bữu môi rằng "cái cột mốc này bầy để làm gì"..Một vài dân chơi nửa mùa thì hay dùng tiếng anh bồi để nói chuyện, nhắn tin , họ cho rằng dùng tiếng Việt là" Quê " mà không biết rằng , một dân tộc có tiếng nói riêng , có ngôn ngữ riêng là một điều hết sức tự hào vì nhiều nước trên thế giới không có ngôn ngữ riêng của mình ..Về chuyện ăn uống họ coi nhiều món ăn dân gian ,bình dân ở VN là những món ăn vớ vẩn mà không biết rằng ở nước ngoài những món ăn đó rất đắt đỏ và nhiều người thích thú bởi giá trị dinh dưỡng và nét văn hoá của nó ...



Mỗi lần đi uống cafe họ vào những quán cafe có dàn nhạc , ánh sáng và bàn ghế thật đẹp để chứng tỏ sự sành điệu của mình , trong khi ở Mỹ những quán đó là nhữngquán vớ vẩn , những chỗ để uống Cafe Ngoài Trời , Vỉa Hè , Hay bên Hồ , Bờ Sông có giá đắt gấp nhiều lần bởi những phong cảnh thiên nhiên thì mất hàng nghìn năm mới hình thành được và nó là vô giá , còn những quán cafe đẹp nhất nếu ở VN cũng chỉ vài tỉ đồng , chả bõ bèn gì so với cái vô giá fải bao thời gian mà thiên nhiên đúc tạo mới có được, như hồ tây , hay nét văn hoá ở Phố Cổ HN...

Họ mặc những bộ đồ đắt tiền trong khi người thì gầy như con mắm , vừa lùn vừa yếu ,nếu cởi đồ ra nhìn chắc tưởng mấy thằng nghiện dở , thật ngán ngẩm , chưa kể là hiểu biết về thời trang không có ăn mặc theo kiểu quần1 đằng áo 1 nẻo ...Toàn đầu tư những cái vớ vẩn , khoe mẽ ở đâu




Ở Mỹ niềm kiêu hãnh nhất là có body đẹp , và những dịp đi tắm biển hay chơi thể thao là dịp để tôn vinh mình ....Nói về những chuyện trái ngược trong cách suy nghĩ của dân chơi VN thì còn nhiều ... Họ thích sành điệu nhưng không hiểu thực sự sành điệu là gì , Có tiền có vé vip đi nghe nhạc thính phòng , kịch câm , nhảy clacket ,cũng như điếc với mù vì chẳng hiểu , bỏ cả nghìn đô mua quần áo mặc lên cũng vẫn xấu bởi người không đẹp mà chẳng hiểu thời trang ,đú đởn mua tranh về treo nhưng chả hiểu chút gì về hội hoạ , luôn tay tiêu tiền mà chẳng hiểu được công dụng của tiền ,hihi có hỏi chỉ biết tiền có công dụng để tiêu mà không biết rằng tiền có 5 công dụng , mà công dụng đầu tiên của không phải để tiêu mà để dự trữ , cũng chả hiểu lạm phát hay những chỉ số liên quan là gì ...Mua máy ảnh xịn cũng chỉ biết ấn mỗi nút chụp chả khác máy tự động , mua đtdd 3g cũng chỉ nghe, gọi,nt là hết .

Cũng sành điệu ngồi uống cafe đọc báo như doanh nhân mà đọc đến những từ như quyết định , nghị định , thông tư thì chẳng biết phân biệt thế nào ...Cũng Galăng rủ rê mình đi ngắm hoàng hôn trên biển mà chẳng biết vị trí địa lý VN biển ở hứớng đông mà mặt trời lặn ở hướng tây thì lấy đâu ra hoàng hôn mà ngắm ...Hihi , nhiều chuyện bùn cười nói ra chẳng biết bao giờ mới hết .Tóm lại đọc mấy bài về Dân Chơi VN và gặp vài người trong số đó em thấy thất vọng ...

Những thứ thực sự tốt đẹp và đáng quý thì không trân trọng toàn đi đú đởn mấy cái đâu đâu ...Hmmm bất mãn với số ít đó thôi chứ em thấy cuộc sống và con người nói chung ở VN tuyệt lắm ...Nhất là ở HN , mùa thu HN , phong cảnh HN.Riêng về con trai Hà Nội xét về số đông em là đẹp trai và đặc biệt là sống rất văn hoá ...Umm , đôi điều tâm sự cá nhân thôi , nếu ai không thích cũng đừng giận .


"Dân chơi 9x đời sau mặt non choẹt nhưng đừng có khinh!"

Vài hình ảnh về " dân chơi " mà một số người thần tượng . Hi vọng "dân chơ"i chịu khó học hỏi thêm kiến thức , có chút bằng cấp và văn hoá ...Tập tành thể thao chút , nhất là mấy anh trai , nhìn người mấy anh gầy quá , người như mấy anhtrong ảnh dưới mà ra mấy sàn nhẩy nước ngoài nhảy sexy người ta cười cho ,không ném cho vài quả cà chua vào mặt là may, mang tiếng người VN lắm ...Cố lên nhé , cả mấy chị ở VN nữa , yêu mấy anh cũng yêu vì cái gì nó đáng, chứ vì cái xe đẹp , hay vài trăm đô mà phải yêu mấy anh già cóc khú đua đỏi vớ vẩn , em thấy tội nghiệp lắm ..

19/5/09

***

hỡi thế jan tình là zì?? hahaha..iu đương làm j cho mệt, cứ lông bông đj chơi cho phẻ, nói như a thế mà lại hay, chơi chán khi nào ưng lấy chồng thì nói cụ một tiếng là ok…mấy lần nói bjbj a rùi mà chưa làm đc, lần này khỏi nói lun, hum wa 8 với a xong..chẳng có j phải tiếc nuối..chán rùi??.con ngừi ta hình như chưa bik tiếc nuối là j’, hahaha...HAHAHA...CHÁN!!

17/5/09

***

…2h sáng lồm cồm bò dậy một tin nhắn ghi chú “ dậy đj ỉa” hix!! Pohand! thèng bạn mắc toi ...chưa đến 7h điện thoại réo um lên Đầu Heo!!hix!đồ phá đám!đj chơi về bik tay ta ….

Hum nay làm j hỉ?.. ”...”.. gửi..thui, xóa,..hj,đj súc miệng..chải tóc thật cao, ngắm mình một chúc một hạt mụn, hix!...vẫn đôi mắt sáng..nhờ cặp kiếng cận,hahahaa..ta lại là ta thui, mới đj tút lại cái đầu, chẹp "chai" chán! Hahaaha ..