25/9/09

...

…e làm ta pùn wa’…cái zì mà..e nghèo nhưng vẫn còn lòng tự trọng của mình..cái zì mà e làm phiền ta rất nhìu..thư e viết rất hay, đủ dài, chữ đẹp, rõ ràng..đọc xong ta chỉ bik khen e thế thui..e nghĩ nhìu wa’,toàn nghĩ lung tung..chơi với nhau bao lâu rùi mà e chẳng hỉu ta zì hết..e nói e hok cần wan tâm đến cảm giác của ngừi khác nữa..nghe sao mà chát thế..hình như e đang cố tình nói sock ta, vô ích thuj.. e nghĩ e nói sock lại ta hok??..e còn “non” lắm, e viết có nhiu chữ thui mà phải thức đến 2h sáng, ta bik chứ, kết quả ta đọc xong lại cười khan, chẳng có lấy một cái nhíu mày, một chúc đắn đo..nói thiệt ta đọc thư e sơ wa có một lần, hok nhớ bi giờ nó nằm trong cái sọt rác nào nữa.. hok phải ta hok tôn trọng e, ta nghĩ đọc bi nhiu là đủ nên hok cần giữ lại, đừng giận ta nghen..ta mà đọc thêm một vài lần nữa..ta sợ sẽ nặng lời, ta hok mún nói cái giọng đó với e.. e đang bức xúc..ta hiểu..khi nào thấy tâm trạng khá hơn mình nói chiện với nhau sau e hỉ, lâu rùi hok 8 chiện với e như trước..hình như ….sắp nghĩ lung tung,hj.stop!!..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét