15/11/08

....miss my parent...

....ở đâu mà có cái kiểu chọc ngừi ta khóc rùi lại hỏi vì sao khóc dzay?? hỏi thế ei mè nóy đc chứ..định chọc ngừi ta tức chít ah??...uj, nhớ mama wé, ta mun ve nha...ở nhà thật thỏai mái, bình yên, thanh thản...nhưng ta hok mún mama lo cho ta... mama bị bịnh oi'...ko kó ei ở nhà hjt, hum bit ei mua thuốc? ei chở đi khám bịnh? ai nấu cháo cho en nữa...hix!! khổ thân, hum wa mama lên, thấy mama mà xương wa' đi...dạo nèy mama ốm lém, chắc sụt mấy kg oi'...cả papa nữa...Cat ui là Cat...ta mún đi làm, mún xông ra đời,ta mún tự bản thân ta kím đc thật nhìu xiền... ta mún chứng minh cho papa & mama thấy ta lớn òi, ta tự bik lo cho bản thân òi, đừng lo cho ta nữa,...ta mún làm tất cả những công việc, những lo toan, trăn trở của papa,mama ta...thương papa, mama nhìu lém...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét