15/11/08

yêu xa..


Em biết, chẳng có gì đảm bảo cho tình cảm chúng ta khi chỉ gặp nhau vài tháng một lần...
Gặp anh, em đã biết sau này nếu quen nhau, thì phải có tình cảm mãnh liệt lắm mới có thể ràng buộc nhau...Học khác trường, khác hoàn cảnh, bạn bè của anh là ai, em chưa hề biết; bạn bè của em thế nào, anh cũng chẳng quan tâm...
Thỉnh thoảng, ta lại gặp nhau vào cuối tuần, trò chuyện, và có những khoảng lặng đủ giết chết thời gian...Biết nói gì đây, khi không ai biết mối quan hệ giữa hai chúng ta? Biết nói gì đây, khi anh chẳng bao giờ kể về chuyện trường lớp, gia đình của mình..., mà nếu có, em cũng chẳng hiểu đâu, anh nhỉ?
Bên em, anh chẳng có chút ngọt ngào và lãng mạn, anh nghe em kể, nói về những chuyện xa xôi nào đó chẳng liên quan đến chúng ta, và cho dù đôi lúc cả hai cùng im lặng, nhưng vẫn hạnh phúc vì được gần nhau...
Yêu xa, ừ thì ít khi gặp được nhau, chỉ liên lạc bằng vài cuộc điện thoại, vài tin nhắn mông lung...
Xa..., cũng không quá xa, phải không anh? chỉ là ít khi gặp nhau nên mới phải gọi là "xa". Vì "xa" nên cũng không có thời gian tìm hiểu nhau là mấy, vì xa nên em cũng không biết tìm ai để kiểm chứng những lời "chữa cháy" của anh khi anh để em leo cây ...
Biết bao lần anh nói dối em, em đều giả vờ như không biết, giả vờ tin là thật...Ánh mắt, giọng nói của anh dạo này lạ lẫm, khác thường lắm...Nó mờ mịt, xa xăm mà em không thể nào với tới..., nó mong manh, nhạt nhoà và không còn để lại gì trong tâm trí em khi không gặp anh...Phải chăng vì thời gian gặp nhau đã ít lại còn ít dần, nên những gì quen thuộc với em trở nên xa lạ...Không đâu, thật sự anh vẫn bình thường mà, em quá đa cảm, anh nhỉ? Em ngốc thật...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét